Ta là hạt thóc lên ngôi
Gặp cơn bão giá thương người ăn đong
Trị vì cai quản núi sông
Đầu đội vương miện mà lòng bất an
Đất đai ngày cạn kiệt dần
Chỉ canh cánh nỗi con dân mất mùa
Lên ngôi như thật như đùa
Ta là hạt thóc làm vua xứ nghèo.
Bài viết hay? Ấn để tương tác