Tôi sinh ra từ ổ rơm
Vương vào giấc ngủ mùi thơm lúa đồng
Ấp ưu tay mẹ bế bồng
Rơm vàng ủ những đêm đông gió lùa
Tiếng gà cục tác giữa trưa
Chợt long náo nức tuổi thơ gọi về
Ngày mùa chuốt sợi nếp quê
Học bà bện chổi mải mê suốt chiều
Nhớ xưa trăng dột mái nghèo
Mưa gõ vườn chuối, đêm heo hút buồn
Canh tư mẹ thức nấu cơm
Tôi cũng trở dậy rút rơm cho bò
Đồng sâu lặn lội thân cò
Mồ hôi đổ xuống cho mùa lúa thơm
Ngọt bùi tay mẹ xới đơm
Tôi từ cơm tấm ổ rơm mà thành
Bài viết hay? Ấn để tương tác