Nhà quê bạn với điếu cày
Tụm bờ tán gẫu mấy tay làm đồng
Thuốc lào Vĩnh Bảo chính tông
Khum tay che đón khói đồng lơ mơ…
Trót rồi – Duyên nợ từ xưa
Đã chôn điếu xuống… có chừa được đâu?
Đời người quẩn bước theo trâu
Buồn vui mượn điếu giải sầu, giải khuây
Quanh năm chân thụt ruộng lầy
Chỉ mong có bát cơm đầy cho con
Không còn chạy gạo từng lon
Chợ quê xuôi ngược đãi bòn từng xu
Xênh xang được lúc xổng bừa
Khoai lang lót dạ, nhặt thưa điếu cày
Ngẩng đầu nhìn dải khói bay
_ Ơ! Đàn có trắng cũng say la đà
Bài viết hay? Ấn để tương tác