Những lời người nói vu vơ
Thoảng như tiếng gió mơ hồ trong cây
Mong manh như ngọn khói gầy
Mà sao như thể sợi dây buộc chiều
Để rồi lòng những đăm chiêu
Chôn chân cây đứng bóng xiêu bơ thờ
Những lời người nói vu vơ
Như viên đạn lạc – bất ngờ trúng tôi.
Bài viết hay? Ấn để tương tác