Cành xoan khơ khẳng ngõ sau
tựa như đồng dát đỏ au lá bàng
bờ thu màu khói luênh loang
trời đem rải khắp đồng làng heo may
đàn chim mất hút chân mây
buồn như chun cứ kéo ngày dài ra
cây chiều chẳng hắt bóng xa
đã nghe bàng bạc tiếng gà đêm sương
ngoằn ngoèo ngọn khói cuối nương
đầm sen trơ cọng mùi hương mơ hồ
lòng sao như mía trổ cờ
viết lên mây trắng vu vơ nỗi buồn
Bài viết hay? Ấn để tương tác