Ngực đêm giam tiếng thở dài
Nghe mình thập thững bước ngoài khói sương
Cô đơn chừng cũng lạc đường
Mơ hồ vấp phải mùi hương thu nào
Nỗi đau sắc lạnh tựa dao
Mỏng như cật nứa cứa vào tim gan
Tình suông trà nhạt rượu khan
Buồn nghe vạt nắng đang tan thành chiều
Chuông lòng ai gõ mà kêu
Hồn người đền miếu phong rêu phủ dày
Buồn nghe cỏ héo thu gầy
Vui đâu mọc cánh mà bay như chuồn
Bài viết hay? Ấn để tương tác