Cha tôi chín chục tuổi tròn
Tai giờ nghễnh ngãng chẳng còn như xưa
Có người hỏi cụ cơm chưa
Cha cười móm mém mượn cưa làm gì
Cháu khoe thi hết học kì
Ông tưởng đói bảo nấu mì mà ăn
Mượn giần cha lại đưa cân
Khiến bà hàng xóm cứ lăn ra cười
Ngãng tai cha vẫn tinh đời
Chuyện thì toàn chuyện từ thời đánh Tây
Trong tay quả lựu đạn chày
Cứu đồng đội thoát vòng vây giặc càn
Tuổi cao cha thích thanh nhàn
Mặc ai thế sự luận bàn nhỏ to
Việc đời chẳng khiến mình lo
An nhiên tự tại sống cho riêng mình
Bài viết hay? Ấn để tương tác