Nhạt thêm gia vị chẳng sao
Mặn thì biết chữa cách nào được dây
Giận mình muối lỡ quá tay
Bát canh chát đắng thế này giời ơi
Mải trò chuyện khách đến chơi
Bếp ga quên cháy khét nồi thịt kho
Vụng về chẳng biết liệu lo
Việc bếp núc phó mặc cho đàn bà
Khổ sao khi vợ vắng nhà
Mì tôm nhập nhuội cho qua một ngày
Thơ suông rượu nhạt buồn thay
Giường đôi trằn trọc nằm chay một mình
Cánh hoa héo rũ trong bình
Thạch sùng chặc lưỡi lặng thinh bốn bề
Cơm thì bữa sống bữa khê
Cảnh già kẻ phố người quê sao đành
Bài viết hay? Ấn để tương tác