Đỏ chiều vừa cập bờ xuân
Thời gian nhón bước một chân lên bở
Di qua ngày tháng dại khờ
Gom hương tháng chạp gửi nhờ heo may
Chồi non mở mắt nhìn cây
Lá già khe khẽ bàn tay ru mùa
Vén sương lội tiếng chuông chùa
Cây đa rụng tuổi nhặt thưa sân đình
Nụ đào chúm chím môi xinh
Cỏ cây mà cũng đa tình quá thôi
Chiều như khoá đánh mất chìa
Chữ câu mòn sáo sẻ chia thế nào
Chiều như tay cửa phải dao
Bút bi hết mực hầu bào rỗng rồi
Chiều như tầu chuối tả tơi
Mưa dầm chiếu ướt đem phơi trong nhà
Một mình quanh quẩn vào ra
Thơ suông rượu nhạt gái già hết duyên
Chiều như tờ lịch vo viên
Mà tôi lơ đễnh vứt trên mặt bàn
Bài viết hay? Ấn để tương tác