Mẹ

mẹ - thơ tân quảng
Đôi khi vũng lội liều qua 
Trượt chân vấp ngã mắt nhoà lệ rơi 
Thốt nhiên tôi gọi Mẹ ơi 
Đắng cay như thấy nhẹ vơi trong lòng 
Đôi khi gặp bước khốn cùng 
Mái chèo nghiêng ngả cơn giông mù trời 
Thốt nhiên tôi gọi Mẹ ơi 
Sẻ chia Mẹ vẫn là người trước tiên 
Đôi khi đau ốm muộn phiền 
Ngậm ngùi mẹ chẳng còn trên cõi đời 
Thốt nhiên tôi gọi Mẹ ơi 
Tưởng như Mẹ lại bên tôi vỗ về
Bài viết hay? Ấn để tương tác