Một thời

một thời - tân quảng

Một thời nghèo xác nghèo xơ
( Cái thời nhà giáo nhà thơ nhà nghèo)
Tuềnh toàng mái giột vách xiêu
Mẹ như cây lúa tong teo thân gầy
Nồi cơm độn chẳng được đầy
Tháng ba vác rá đi vay cùng làng
Xì xụp bát canh tập tàng
Cả nhà húp húp chan chan qua ngày
Tôi làm thơ tụng trời mây
Biết đâu mẹ vẫn trầy trầy nắng mưa
Đói ăn thơ vẫn được mùa
Vẫn ta thắng vẫn địch thua rông dài
Cái nghèo như áo vá vai
Cứ đeo đẳng cứ bám hoài chẳng thôi
Cái nghèo bạc tóc cha tôi
Mà tôi cứ viết như người vô tâm

Bài viết hay? Ấn để tương tác