Sung rơi túc tủm mặt ao
Cây soi bóng nước lao xao ánh trời
Tôi mang mùa cũ ra phơi
Bạc sờn ngày tháng rối bời chỉ kim
Nhớ người con mắt lim dim
Nghe trong sâu thẳằm lặng im cất lời
Bước chân vô định bã bời
Nỗi buồn như cỏ ven đồi mọc hoang
Hoàng hôn chìm khuất bóng làng
Chợt đâu như tiếng mùa màng gọi tôi
Bài viết hay? Ấn để tương tác