Vợ nhà nông chồng nhà thơ
Tương cà cõi thực cõi mơ song hành
Người lo cày cuốc mưu sinh
Kẻ lo vun gốc tỉa cành vườn văn
Vui buồn cùng đắp một chăn
Gối đầu lên nỗi nhọc nhằn áo cơm
Xác xơ cọng rạ cuộng rơm
Câu thơ thức ngủ chập chờn đêm mưa.
Vợ nhà nông chồng nhà thơ
Trời làm thất bát mất mùa cả hai
Gió khuya như tiếng thở dài
Gầm giường còn sót củ khoai mọc mầm.
Bài viết hay? Ấn để tương tác