Đông tàn năm cũ sắp qua
đêm khó ngủ dậy nhấp trà tâm sen
tìm cho mình sự an nhiên
những tạp niệm cứ lấn chen cõi lòng
lá sen xanh búp sen hồng
thân sen gai góc mọc trong bùn lầy
cho người bồng bế trên tay
tâm sen đắng đót nhường này vậy hoa
chút hương tinh khiết ướp trà
cái tâm tận hiến đem pha vị đời
hồn sen tụ khí đất trời
lụi tàn rồi lại sinh sôi vô thường
trốn vào vị đắng náu nương
lấy tâm làm Phật lấy hương làm Chùa
Bài viết hay? Ấn để tương tác