Trúc

trúc - tân quảng
Chẳng còn thấp thoáng bờ ao
Tóc thơm nắng gội thuở nào thơ ngây
Thương em vóc dáng hao gầy
Bỏ trăng ra phố làm cây trong bồn
Quê nhà ở phía hoàng hôn
Heo may xao xác rụng buồn vào ta
Nép mình giữa chốn phù hoa
Giàu sang đâu biết ai là tri âm
Nét quê còn chút duyên thầm
Tiếng chim buổi ấy đã cầm lại rơi
Ta giờ ngọn gió mồ côi
Cứ thao thức thổi buốt trời đêm đêm.
Bài viết hay? Ấn để tương tác