Xin em

xin em - tân quảng

Gửi V

Thời gian mặt nước hồ trong
Buồn vui lắng lại cõi lòng từ lâu
Em đừng lội phía thương đau
Kẻo ta vẫn đục cả bầu trời riêng
Bãi bờ thiêm thiếp lặng yên
Môi xưa đã tạnh một miền bão giông
Nỗi buồn như hạt sương đông
Ngủ quên trên những nụ hồng có gai
Tình người chợt thắm chợt phai
Như mây lãng đãng trôi ngoài xa xăm
Thôi đừng buộc tháng vào năm
Trăng kia giờ đã qua rằm còn đâu.

Bài viết hay? Ấn để tương tác